Thứ Sáu, 15 tháng 8, 2014

Chống đỡ được Muôn năm

.... hay là sinh mạng chính trị cả đời chống nạng
Sáng nay 15/8, ké Ba xem thời sự Tivi sáng sớm, tại Đà Nẵng đã chuẩn bị cho mùa mưa bão tháng 9/2014, bằng cách triển khai cọc chống bằng thép cho các cây xanh trên đường Nguyễn Văn Linh, mất khoảng 300 triệu. Trong đó xã hội hóa bằng cách có một doanh nghiệp (?) tài trợ 200 triệu để chống đỡ cho 200 cây xanh (trung bình 1 triệu/ cây).























Cơn bão tháng 8/2013, hầu như 90% cây xanh trên đường Nguyễn Văn Linh, Đà Nẵng đều nằm dài dọc theo đường khi bão đi qua. Toàn bộ các cây xanh đều có Rễ cây hầu hết giống như là tóc mọc trên đầu trọc (sai sót thiếu hình chỗ này, vì mình vòng quanh ĐN và công viên lúc 4h chiều sau bão).




























Tháng 4/2014, Trời không mưa gió gì,mà tự dung một cây xanh trên đường Nguyễn Văn Linh (được dựng lên sau cơn bão 8/2013) làm cái nghị gật vào xe.

 
Và đây là giải pháp chuẩn bị cho 9/2014
Cây là Mộc, Sắt là Kim. Mộc khắc Kim.  
CÂY LÀ ĐỘNG, SẮT THÉP LÀ TĨNH. Bão là động, cây chống là tĩnh. Liên kết sắt - thân cây ở trên là động (do cây lay theo bão), liên kết ở dưới sắt - nền là tĩnh. Theo nguyên lý động và tĩnh, nó sẽ trở thành trò hề trang trí. Vậy mà một đầu tàu năng động ĐN cũng nghĩ ra để sử dụng.

Thứ Ba, 12 tháng 8, 2014

Chủ Nhật, 10 tháng 8, 2014

Trích đọc ĐÈN CÙ (hay là những con rối trong đèn kéo quân)


https://docs.google.com/file/d/0B7GMKLKS_qhPa2Z0aXJpZjlZY3c/preview?pli=1
Mới đọc đến trang 163 của ĐÈN CÙ mà tôi (blog) đã muốn gầm lên: đảng Cộng sản đã lừa dân tộc Việt Nam, HÃY TRẢ LẠI CHO DÂN TỘC VIỆT NAM SỰ THẬT, HÃY TRẢ LẠI CHO DÂN VIỆT NAM NHỮNG GÌ CỦA CEASER! 



"Kỳ Vân hay đọc sách Tàu. Trên bàn nứa của anh một cuốn sách chữ Hán mỏng. Tôi hỏi, anh nói: - À, Mao nói về quan hệ chính trị và văn nghệ. - Hay không? - tôi hỏi.

 - Cha này siết văn nghệ chặt như Lê-nin. Nhưng văn cha hay. Thì Tàu nó có truyền thống văn chương nghị luận từ Xuân Thu Chiến quốc, Lã Bất Vi còn gì. Đâu có như ta? Ta không có văn xuôi. Toàn chỉ là đàn kêu tích tịch tình tang, ai mang công chúa dưới hang mà về; đàn kêu tích tịch tang tề, công chúa đã về rồi lại hoá câm..., cứ ê a vần vò cốt sao sướng lỗ nhĩ và dễ thuộc. Cái cần nói ra bèn hóa thành thứ yếu, cái giúp người ta nhớ thì thành ra quan trọng... Không có văn tự, phải truyền khẩu nên nghịch đảo như thế... (Trang 39)

Đoạn trên TRẦN ĐĨNH VIẾT VỀ KỲ VÂN (Gia nhập 1936, QĐ vào Đảng 6/1940 do Hoàng VănThụ ký)

... Nhưng hơn hết, tôi muốn cho anh hiện lên như tiêu biểu cho một lớp người không hiếm trong đảng cộng sản. Ông nội tri phủ, ông ngọai tri huyện, bố mẹ chủ nhà đất và ruộng nhưng anh khao khát tự do. Đọc thấy con đường mang biển dẫn tới tự do thế là hăm hở đi vào. Rồi nhận thấy tự do này là nhằm cho lòai người do đó nó phải giam tự do của cá nhân anh vào trong cái lồng tập thể đúc bằng kỷ luật thép mang tên chế độ tập trung dân chủ. Thế là cả cuộc đời liền bị giằng xé 42 ÐÈN CÙ giữa hai thứ tự do đối chọi nhau vô cùng nước lửa… Để không chóng thì chầy tất nhiên đi tới chống đảng, cái tổ chức độc quyền tất cả: bao cấp toàn bộ độc lập, tự do, chính nghĩa, đạo đức, nhân dân, đất nước, chân lý, quy luật rồi miếng ăn, chỗ ở, hôn nhân, ma chay, quyền sống, phận chết đã được đảng thiết kế cho mỗi hạng người, mỗi con người. (trang 42)