Tôi nhận thấy một cách khái quát như thế này: Ở quốc gia nào, trong
đó càng tha hóa về tư tưởng quản trị nhà nước, ở đó càng rơi vào khuynh
hướng xã hội càng cực đoan + càng nảy nòi sự độc tài cùng lợi ích nhóm +
càng tự đẩy quốc gia vào ‘chiến tranh lạnh’ + hành xử của dân chúng
càng vị kỷ.
Tôi và một số bạn hữu, bình thường rất ít gặp nhau vì dòng thời gian cả
năm cuốn mỗi người đi trong những công việc của mỗi người… Được buổi
sáng năm mới… gặp nhau, mỗi người đưa ra vài câu hỏi của mình cho các
bạn khác…Dưới đây tôi chép lại ba câu trả lời của tôi mà các bạn cùng
quan tâm hỏi. ( Không chủ ý sa đà vào các con số, hay sự kiện ‘mặt’ –
bạn đọc có thể tự ghép vào những phương diện mình quan tâm )
Hỏi: Chúng ta đi đến đâu cũng đọc được những cảm nhận chưa
sáng sủa về tình hình đất nước, quản lý Nhà nước như có trách nhiệm
chính… ý kiến của Anh?
Trả lời: Đúng là giới quan chức trong bộ máy quản lý Nhà nước,
mọi thời luôn phải chịu trách nhiệm chủ yếu về tình hình đất nước. Dù
thế thì tinh thần của hai giới đặc biệt quan trọng ( theo nghĩa là lực
lượng chính đối ứng với phát triển và gây sức ép tích cực lên tiến trình
phát triển cần phải có ) là trí thức và doanh nhân phải là khoáng đạt
trong quan điểm và hành động.
Chúng ta đã được tiếp cận các con số thống kê ở các lĩnh vực khác nhau,
dù bạn còn nghi ngờ tính chính xác của nó, nhưng không nên phủ nhận với
sự thật là mọi điều đang khả quan hơn năm trước về kinh tế, về những cơ
hội càng mở ra hơn với toàn xã hội.
Tất cả dường như còn luôn bức xúc về trình độ quản lý Nhà nước yếu kém,
sự tiêu cực phổ biến ở mọi cấp, mọi ngành…. Nhưng phải thừa nhận rằng xã
hội thông tin, xã hội công dân, xã hội hội nhập…đã là một thực tế (
không thể chối bỏ, hay thủ tiêu ) có tác dụng ngày càng mạnh hơn, hiệu
năng hơn trong việc đòi hỏi và điều chỉnh lại mọi giới trong xã hội buộc
phải có trách nhiệm hơn, đúng đắn hơn với tiến trình văn minh tiến bộ
chung ! Điều đó giống như ‘một đại lộ’ dù sao cũng đã được thiết lập để
khắc phục sự cảnh báo ‘hệ thống đã mất khả năng tiếp thu và hành động
theo Lẽ Phải’ !
Tôi muốn nói thêm về những tài sản kếch sù và những khoản tiền rất lớn
bị tham nhũng, ngay cả chuyện đó cũng nên lạc quan hơn rằng : nó không
thể chạy đi đâu hư vô được, cuối cùng phải trở lại vào dòng kinh tế, kẻ
cắp không thể mang nó xuống mồ, con cháu nó không thể một mình hưởng và
độc chiếm…xã hội sẽ tìm ra nó, trả lại cho Quốc gia, rồi định vị lại tất
cả…tiến trình đó ngày càng công khai hơn, nhanh chóng hơn, khắc nghiệt
hơn, là tất yếu! Hãy xem điều đó ở Ferdinand Marcos, Muammar al-Gaddafi,
Hosni Mubarak … Hiện nay nước Nga đăng gặp khó khăn muôn vàn về chính
trị, ngoại giao, kinh tế… trong đối phó với Mĩ và EU ( do vấn đề Ukraina
)…nhưng nhân dân Nga đã ủng hộ Putin mạnh mẽ hơn bao giờ hết, kỷ luật
xã hội được củng cố một cách đáng kính nể… để trỗi lên gồng gánh và
chống lại ) thì có một thực tế : nhân dân Nga tin vào Putin ở ý chí,
phẩm cách, tính đại diện ‘Đại Nga’ của ông ấy, là chính khách ‘liêm
chính’! Còn nếu ngược lại hiệu ứng tích cực nói trên của Nga không thể
có. Ông ta sẽ bị đem ra ‘tế thần’ ! Hãy so với Yanukovych ( tổng thống
cũ của Ukraina thì rõ ). Các quan chức nên suy nghĩ sâu sắc về điều này!
Dù thế nào, mỗi người nên tự hỏi mình: sáng ra Mặt Trời đã hiện lên,
mình thức dậy ra sao, sẽ làm gì để tự cải thiện cuộc sống của mình, đắp
thêm một viên gạch trong sự nghiệp theo đuổi? Chúng ta sẽ sống, lao động
như thế nào để thành quả của mình cho ngày càng nhiều người hơn trong
xã hội được hưởng lợi và ngợi ca !
Hỏi: Về tình hình quốc tế… Năm vừa rồi lai càng có vẻ phức tạp, vừa tất yếu, vừa bất lường… Anh có quan điểm như thế nào?
Trả lời: Những xung đột trên toàn cầu đang nhiều lên và phức tạp
hơn về quy mô tham gia của các bên, về tính ảnh hưởng liên đới, phản ứng
dây chuyền trong chuỗi domino các vấn đề…Hiển nhiên là thế khi các
thông số của mô hình quản trị ngày càng gia tăng các yếu tố đầu vào
trong ‘tính toàn cầu’ …Chung quy lại mỗi quốc gia đều cố gắng tối đa
‘tập sức mạnh’ của mình để khẳng định, giữ lại hoặc gia tăng sự ảnh
hưởng lên không gian toàn cầu. Chúng ta lo lắng về vấn đề Biển Đông, cả
thế giới vật vã vì những chuyện như Crưm, Ukraina, hay sự nổi lên đáng
sợ của IS…
Hệ quả của những điều như thế là rất nhiều, tác động tới mưu sinh bình
thường của hàng tỉ người, thuộc mọi tầng lớp, trên hành tinh…Nhưng khả
năng xảy ra chiến tranh quy mô là rất rất nhỏ, vì lẽ ‘sức mạnh mềm’ đang
là cách ứng xử chủ yếu và hiệu quả hơn nhiều ‘sức mạnh cứng’. Tuy nhiên
cần nhận ra rằng : thứ tư duy còn lại của thời ‘chiến tranh lạnh’ một
khi vẫn là ‘não trạng’ của các chính khách làm sự phức tạp khó tháo gỡ
cho đơn giản hơn.
Chẳng hạn : tại sao cứ khăng khăng rằng : việc Ukraina muốn hội nhập
nước họ nhiều hơn với EU lại là mất đi vùng an ninh của Nga ??? Rồi
C’rưm đang đẹp đẽ, trù phú, giao lưu đang yên ả mọi bề…tại sao nhất
thiết phải sáp nhập nó về Nga… để đến nỗi nó rơi vào thiếu thốn, khủng
hoảng trầm trọng, dẫn đến chính cả Nga bị tình trạng ‘tự cấm vận’…
Lối tư duy như thế cũng mạnh hơn với nhà cầm quyền Trung Quốc về Biển
Đông : thay vì hãy tôn trọng công ước Quốc tế về luật biển, các bên đều
được hưởng lợi từ sự tự do thông thương…, uy tín nước lớn của Trung Quốc
sẽ càng được tín nhiệm, thì lại muốn độc chiếm, kiểm soát ích kỷ, nay
gây ra xung đột, mai tạo nên mâu thuẫn đối kháng…hậu quả mất ‘cơ chế
lòng tin’ giữa các nước có thể là rất dài và nặng nề…
Tôi nhận thấy một cách khái quát như thế này : ở quốc gia nào, trong đó
càng tha hóa về tư tưởng quản trị nhà nước, ở đó càng rơi vào khuynh
hướng xã hội càng cực đoan + càng nảy nòi sự độc tài cùng lợi ích nhóm +
càng tự đẩy quốc gia vào ‘chiến tranh lạnh’ + hành xử của dân chúng
càng vị kỷ.
Thế kỷ này sẽ tiếp tục nổi lên 5 vấn đề trọng tâm và liên thông, các
quốc gia cần chung tay giải quyết : hòa giải và chung sống trong sự đa
dạng tôn giáo + mô hình quản trị nhà nước trong cơ chế toàn cầu + kiểm
soát giới hạn khai thác năng lực trái đất + cách chia sẻ sử dụng các
nguồn lực lợi thế + hiệu quả hóa hội nhập tiến bộ cho công dân.
Tổng quan, thì các chính khách đứng đầu mỗi quốc gia phải thay đổi ‘não
trạng’ chiến tranh ( dù nóng hay lạnh ) sinh tồn với toan tính bất chấp,
cố giành hơn về quốc gia mà hiện thực tư tưởng : lấy chỉ số hiện thực
dân sinh ( chất lượng sống địa phương, trình độ hội nhập toàn cầu ) làm
kim chỉ nam cho các chương trình quản trị Đất nước ! Cần thay đổi tính
‘tất yếu’ như câu bạn vừa hỏi, về ‘não trạng’ để đỡ bất lường…
Hỏi: Như thường lệ, khi gặp nhau chúng ta chia sẻ về nhân sinh
quan. Nhiều người vẫn nghe ‘ càng học càng thấy mình dốt’. Anh nghĩ
sao?
Trả lời: Đúng là trên thực tế, có nhiều câu nói ( mặc dù chả đúng
gì, hay chỉ là nhận định nông nổi…) từ đâu đó, lại sống rất lâu, hơn
thế được ‘mặc định’ trong suy nghĩ của nhiều người ? Nói lên một phần
‘thứ dân trí a dua đám đông’…là logic nói mãi thành quen… thậm chí quay
lưng với chân lý ( dù chân lý chẳng dễ đi tới…nhưng đừng nên đi ngược
hướng của nó ). Chẳng hạn câu : ‘nhân chi sơ tính bản thiện’ nghe có vẻ
đúng, nhưng đó chỉ nên hiểu là sự ‘mong ước, khuyên răn’ trong ‘ Tam tự
kinh xưa thôi. Tôi thấy đúng là : nhân chi hằng vị kỷ ! Do đó mỗi người
và xã hội cần tìm cách win – win cho điều đó ! Hay câu : ‘kẻ thù lớn
nhất của mình là chính mình’! Thật kinh hãi khi rất nhiều người mặc
nhiên thế mà hành xử ! Rất sai trái !
Mình sinh ra là Quý / luôn chỉ là Một / vốn dĩ là Riêng…sao lại là ‘kẻ
thù’ của mình ? Chính những hư hỏng, bệnh thật, thói xấu…sinh dần ra
trong Mình, lưu cữu, hủy hoại Mình mới là kẻ thù ghê gớm nhất ! Hãy loại
bỏ chúng ! Câu mà bạn nhắc ở trên cũng là một dạng ‘nói lấy được’ … Nếu
càng học càng dốt thì ai muốn học nữa làm gì? Rồi sinh ra sự nghi ngờ
tinh thần cần học tập suốt đời! Thậm chí nuôi dưỡng ‘ngông cuồng’ của kẻ
‘ít học’ muốn ẩu loạn…
Hãy hình dung tri thức của mình như một vòng tròn ..khi minh còn bé,
vòng tròn đó nhỉnh hơn cái dấu chấm tí ( chỉ là hình ảnh của chính cái
ngòi bút mà thôi )….Lớn lên ta được học nhiều hơn, vòng tròn lớn dần
lên…đã bắt đầu chứa được trong Nó nhiều điều ‘từ trong nhà ra ngoài sân,
đến xã hội và thế giới’…nên chứa đựng thêm được nhiều năng lượng tinh
thần, sự thông thái của phương pháp, tương tác hiệu quả hơn với bên
ngoài Nó, băng qua được những gập ghềnh của đường đi cuộc sống, và đương
nhiên Nó tiếp xúc rộng hơn với thế giới bên ngoài, nên gặp thêm nhiều
điều chưa hiểu, nhưng muốn hiểu.
Thật hay khi đạt đến khả năng tự chuyển hóa tri thức bên trong Nó để xử
lý và tiếp nhận thêm những điều mới. Tuyệt vời khi Nó đủ rộng, vươn ra
ngoài Vũ trụ để chỉ chứa đựng các QUY LUẬT mà thôi và hiểu thấy rằng :
mọi điều nên hành xử ĐÚNG QUY LUẬT thế là AN HÒA, AN LẠC, AN THÁI….mọi
sự !!!! Chúng ta thấu thêm một thực tiễn rằng : khi điều gì đã ‘lượng
đổi chất đổi’ thì sinh ra khả năng : hoàn trả lại hoàn toàn những thứ nó
đã tiếp nhận (ví dụ than đun thùng nước to…tăng dần nhiệt độ là lượng
đổi…nhưng đến 100oC, nước bốc hơn là chất đổi, nên từ đó hơi nước hoàn
trả lại bao nhiêu năng lượng nó đã tiếp nhận từ than cháy để trả lại
bằng cách chạy máy phát điện…chẳng hạn). Cho nên vòng tròn tri thức đó
nếu thực học, đạt đến trình độ lớn, trạng thái ‘chất đổi’ thì hay ho đến
như thế nào !!!
Xin cảm ơn các Bạn cùng trò chuyện! Chúc tất cả chúng ta sang Năm mới
mỗi người thắp lên trong Mình những điểm sáng tinh thần, sức mạnh của
trí tuệ, sự can đảm hành động đúng, khơi chảy những niềm sống vui tươi…
Nguồn: http://chungta.com/nd/tu-lieu-tra-cuu/chuyen-tro-nhan-nam-moi.html
>> Mất vốn văn hóa, đất nước loay hoay phát triển
>> Người Việt thiếu bao dung, ưa cấu kết
>> Máu làm quan hơn máu làm ăn
>> Truyền hình không còn việc gì để làm
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét